Xec Tây

Ngủ chung với em đồng nghiệp quyến rũ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cái vỏ kẹo bé tí, sân vận động đằng nào chả phải quét dọn. Anh chẳng muốn xé tim mình cho bất cứ ai nếu người đó không có một trái tim nhân hậu như em. Chúng chỉ hơi hơi để ý đến những thực tế bị om lâu đến thối hoắc và phả ra mùi cực kỳ quyến rũ với loài thủy sinh.

    Bóng đèn thì bình thường, không cần kể. Những thứ đáng ghét nhất. Cháu không tranh luận, không đủ sức tranh luận.

    Cũng vì ít trải qua mà tôi chưa đủ hiểu họ để làm họ có thể hiểu lại tôi. Nhưng sự bình thản đó cũng đồng nghĩa với sự tự bó hẹp cũng như đánh mất những rung cảm tự nhiên và bản năng, tiêu hủy những khủng hoảng tâm thức cần cho sáng tạo. Tôi thường lấy cái tên của bộ phim chưa từng xem đó để đùa với thằng em.

    Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày. Tung hứng nhau bằng mấy món từ đã cũ. Xét cho cùng thì bác gái không phải một thiên tài về lãnh đạo.

    Em sẽ thôi là một sinh linh. Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ. Hoặc bác sẽ chỉ đọc một chút và gập lại ngay, bác sợ, không thèm đối diện với thứ tà mà, đại nghịch bất đạo này? Cái thứ mà bạn đã cố viết một cách bình thường, chân thật và kiềm chế nhất.

    Rồi tôi đổ nước vào đống tro tàn. Vậy mà em chỉ bảo: Em chịu!. Được một thời gian lại lẻn sang quán nước cạnh nhà hút.

    Hóa ra sự khúc chiết chỉ là cái ham muốn tạm thời cho cái phần lựa chọn phân tích, bộ phận nhỏ, của khối sáng tạo chung này. Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn. Rất tiếc, tôi ạ, biết đâu tôi là một độc giả tồi.

    Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá. Không chào mẹ à? Không biết mẹ có thấy một giọt nước mắt của tôi trào ra không. Trong đó đầy những cuộc chiến, những rào cản, những biên giới; đầy những thiên thần và ác quỷ.

    Lăn đến chừng nào bay hơi và ngấm vào da thịt Nhân Gian đến hết thì thôi. Nàng nói giọng yếu ớt, nhà văn nghe thấy qua đôi tay mỏng tang đang lướt trên tóc mình: Sao hôm nay anh không nhìn sâu vào mắt em?. Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa.

    Theo thói quen, bạn thi thoảng đoán xem họ sẽ phản ứng thế nào khi biết những việc bạn làm. Và trong những lúc tìm đến cái mới, thứ mặc cảm (và có thể cả sự e sợ) của kẻ cô độc luôn xuất hiện khi có sự đụng chạm với những chuẩn mực cũ của những người hắn tôn trọng (hoặc thấp cổ bé họng hơn). Lại còn nhiều chuyện đầy gian nan khác.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap