Hễ làm không đổ mồ hôi thì nó không bằng lòng. Nhiều người hỏi mướn thì chủ phố phải tăng tiền. Ý muốn đó có nhiều tên.
Chúng ta có và luôn luôn đã có tất cả số thì giờ trời cho. Bảo rằng trí óc bạn không thể tập trung vào một tư tưởng là không có căn cứ. Xét kỹ, ta thấy tiền bạc là vật chất tầm thường nhất.
Lòng tự trọng đó là nguồn gốc của mọi quyết định và sự thất bại nhất định làm tổn thương lòng tự trọng của ta. Tiêu phí thì giờ hoặc làm một việc lăng nhăng thì dễ lắm; muốn làm cái gì khác thì phải thay đổi tập quán. Bạn phải bảo vệ lòng tự trọng của bạn.
Tôi phải kể lể việc riêng như vậy để khỏi bị buộc tội làm thương tổn quyền lợi của các nhà báo, khi tôi chống thói đọc báo trên xe buổi sáng. Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn. Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.
Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu. Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào. Nếu tập đó gây cho bạn ý thích đó thì tôi khuyên bạn mới bắt đầu hãy làm quen với thể loại tự sự đã.
Lẽ dĩ nhiên là bạn thích đọc báo (việc này có thể làm trong khi đợi bữa) hơn là nghĩ tới cái bổn phận bình thường mà quan trọng ấy - bổn phận tự xét mình - thì cái đó tùy bạn. Lúc nào có dư thời giờ thì tôi sẽ đọc. Anh chàng thông thái rởm là anh chàng lấc cấc, tự cho mình là khôn hơn mọi người.
Trong cái xứ sở của thời-gian, giàu nghèo cũng như nhau, khôn dại cũng như nhau. Nếu tập đó gây cho bạn ý thích đó thì tôi khuyên bạn mới bắt đầu hãy làm quen với thể loại tự sự đã. Quên mục đích đi, chỉ nghĩ tới miên chung quanh bạn thôi, và sau một thời gian, có lẽ vào lúc mà không ngờ tới nhất, bạn bỗng nhiên tự thấy mình ở một trong một châu thành xinh xắn trên đỉnh một ngọn đồi.
Vậy mà tôi sẽ khuyên hoài bạn thân và cả kẻ thù của tôi phải đọc thơ rồi mới đọc những thể loại văn khác. Tôi biết bạn đương tự nhủ: "Cái anh chàng này, từ đầu sách tới cuối chương trước nghe cũng xuôi xuôi, cũng đã bắt đầu làm cho mình hơi chú ý tới, nhưng bảo mình suy nghĩ ở trong xe và tập trung tư tưởng thì không được rồi. Tôi không bảo bạn ngày nào trong đời, bạn cũng phải tận dụng trí não trong ba giờ đó đâu.
Lúc đó bạn có thể đọc báo được. Nó chỉ cần thay đổi công việc, chứ không cần nghĩ, trừ những lúc ngủ. Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào.
Tôi nhắc nhở rằng cần phải hy sinh và có một quyết tâm vĩ đại mới được. Tất cả các hiền nhân của mọi thời đều đồng ý về chỗ đó. Tiểu thuyết càng hay càng dễ đọc.