- Cháu đã mời mọi người ăn uống bằng số tiền tiết kiệm của cháu ư! Vậy cháu trông cậy họ sẽ làm gì cho cháu nào? Ta đảm bảo với cháu là họ không thể giúp được gì cho cháu cả. - Cuộc sống của tôi có hơn gì anh đâu. Trong lúc đang bần thần như vậy, bỗng nhiên anh đối mặt với một người đàn ông mà bấy lâu anh luôn né tránh.
Arkad qu lại nhìn lớp học với một nụ cười hóm hỉnh, rồi bất ngờ hỏi: - Tại sao ông luôn phải làm việc cực nhọc, gian khổ cùng với đoàn lữ hành như thế? Có bao giờ ông dành thời gian để tận hưởng những thú vui cuộc sống không? Số tiền của cháu ngày càng gia tăng lên rất nhiều đấy ông ạ.
Chính bản thân mỗi người phải tự vận động để hiểu rõ mọi chuyện và sẵn sàng nắm bắt các cơ hội đến với mình. Bà ấy là người tự do và là cháu gái ông chủ trước đây của tôi. Bạn phải lấy uy tín, khả năng thu nhập và công việc của người đó để đảm bảo.
000 năm, những người Sumerite đã từng sống tại Babylon. Phải chăng nếu chúng ta cứ suy nghĩ theo xu hướng như thế thì chúng ta sẽ không thành công? – Tuy nhiên, bây giờ tôi cũng không có một đồng nào để trả cho ông được.
Khi Arkad tiến đến cái bục nhỏ, một học viên thì thào vào người bạn bên cạnh: Vào một ngày kia, Algamish, người cho vay tiền, đến yêu cầu tôi khắc một bản sao của điều luật thứ chín. Họ làm gì để trở nên giàu có? Sự giàu có tự đến hay mình phải đi tìm nó?.
Để làm khiên, mỗi năm ông Aggar đều phải mua đồng từ những người phương xa mang đến bán. - Triết lý đó là của Megiddo, chứ không phải của tôi đâu. Điều này không những tạo điều kiện cho họ trở nên giàu có, mà qua đó tôi có thể kiếm thêm nhiều vàng cho mình.
Cuộc giao dịch buôn bán của tôi xem như chấm dứt. Anh ta là một trong những kẻ cướp nổi tiếng tàn bạo ở Ả Rập, thường cắt cổ nạn nhân của mình sau khi cướp bóc. – Nhìn dáng vẻ ngày nay, tôi nghĩ ông đã là một người rất thành đạt.
- Chẳng lẽ mình gục ngã ở nơi vắng vẻ này sao? - Đầu tôi lại vang lên câu hỏi này một lần nữa. Nếu chúng ta không biết đến các hoạt động của sòng bài, tức một mặt nào đó không biết đến khuynh hướng chung của những người muốn thử vận may khi bỏ ra một số tiền nhỏ nhằm hy vọng thắng được một số tiền lớn. Vì vậy, ông có thể điều chỉnh phần tiền phải trả còn lại, nếu có sai lệch về số lượng.
Nabonidus đành bỏ thành và chạy trốn khỏi vương quốc. Vì thế, tôi đã không ngần ngại chi tiêu một cách hoang phí. - Anh là một người may mắn do được ông Algamish xem như là một người thừa kế của ông ta.
Số vàng anh tích lũy được, liệu có cách nào để nó sinh lợi thêm cho anh không? - Bậy nào! Không phải tôi đang túng thiếu hay thua bạc gì cả. Bọn ông đoán anh ta là một thủy thủ.