Vì người đó sợ bị phát giác nếu lơ đãng nên trả lời bằng cách sử dụng đúng ngôn từ của người khác, nhưng theo dạng phủ định. Quy trình phân tách này điều trị rất thành công những nỗi sợ hãi. Bạn có thể nói với anh ta rằng bạn nghe nói Đông Phi có nhiệt độ nóng kỷ lục.
Anh ta có hóa đơn chính hãng và chiếc máy in được đóng gói gọn gàng trong chiếc hộp nguyên bản. Nếu anh ta đưa ra lý do tại sao bạn không thể xem ảnh, chẳng hạn như anh ta không chụp bức nào, không ra ngoài, quên không mở nắp ống kính, v. Chúng tôi biết lần anh bị bắt trước đây vì tội trộm cắp.
Hầu như không một ai – kể cả hội thẩm đoàn – tin rằng đây là sự thật. Lúc này, anh ta sẽ cảm thấy thoải mái với những hành động trước đó của mình. Không một ai cảm thấy khó chịu với ông ấy bởi vì ông ấy thực hiện điều đó vô hại đến mức khiến bạn phải bật cười.
Nếu cô ta vô tội, cô ta sẽ không có lý do gì để theo đuổi mạch câu chuyện. Manh mối 15 – Người đó sử dụng lại từ ngữ của bạn để giải thích luận điểm của mình Nếu bạn không có được câu trả lời mà bạn đang cần, hãy tiếp tục bước tiếp theo.
Một khi bạn nhận ra mình đang bị lừa dối, bạn có nên chơi bài ngửa với kẻ nói dối ngay lập tức hay không? Thường là không! Cách hay nhất là chú tâm đến sự thật mà bạn đã phát hiện ra và tiếp tục cuộc trò chuyện, cố gắng gạn lọc thêm thông tin. ” Câu này khác hẳn với việc nói: “Đừng có dối tôi. Winston: cảnh sát muốn nói chuyện với tất cả những người đã tới nhà anh.
Hãy tìm kiếm những dấu hiệu thở gấp và vã mồ hôi. Bạn đang muốn được thật sự thảnh thơi; bạn muốn một chuyến đi vui bất tận. Điều đáng mừng là những chiến thuật này giống như một phép màu.
Bạn hãy tưởng tượng vị bác sĩ bảo: “Này anh bạn, tôi nghĩ chân của anh bị gãy. Câu hỏi mẫu: “Đây là cà phê thường phải không?” Nếu anh ta xác nhận thì hoặc là anh ta chưa thật sự chú ý đến câu hỏi hoặc đó đúng là cà phê thường. Một ví dụ điển hình trong một cuộc phỏng vấn tuyển nhân viên có thể như sau:
Kỹ thuật này rất đơn giản và chỉ có hai tiêu chí. Mark: Với ba nơi làm việc tôi từng trải qua, tôi có tổng cộng sáu năm kinh nghiệm. Khi một người đặt câu hỏi: “Anh đang làm gì đấy?,” đầu người đó ngẩng lên và hai mắt cũng sẽ mở to hơn khi đến đoạn cuối câu, rơi vào âm ấy trong từ đấy.
Bạn không muốn bị coi là quá đáng. Có lẽ anh đang cân nhắc lựa chọn của mình. “Tôi muốn toàn tâm chú ý đến những gì anh đang nói, vì thế hãy để tôi làm việc này.
Trong trường hợp này, bạn có thể giải thoát cho người đó khỏi suy nghĩ phải chịu trách nhiệm. Bạn sẽ thấy rằng nếu Samantha ăn cắp văn phòng phẩm, cô ấy sẽ nhanh chóng tin rằng mọi người đang “để mắt đến cô ấy,” bởi vì cô ấy sẽ thấy mọi người nhìn mình chằm chằm. Viên đạn bạc này làm không khí nóng lên một chút.