Xec Tây

Công ty tổ chức khám sức khỏe định kỳ, nhưng sao nó lạ lắm…

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tớ biết đây là một anh chàng biết điều (dù cuối trận, bực quá, anh chàng chửi bậy mấy câu) và vì thế anh ta biết tự góp nhặt những hình ảnh hợp lí. Cũng có thể không, người đời thờ ơ lắm, chỉ để ý đến những gì mang tính kích động mà thôi. Thế là mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà hai tuần nhé.

    Chúng tôi đi xe máy đến đó, gửi xe, đi qua một dãy hành lang khá tối. Hồn nhiên đến đáng thương. Nhưng bạn sẽ phán xét những lời nguyền rủa của một bộ phận trong số họ.

    Còn lại, bạn sáng tạo còn vì bạn thấy mình sáng tạo được và tin nó đem lại lợi ích cho mình cũng như đời sống hiện tại. Nhưng bạn biết, đó chỉ là tưởng tượng thôi, mọi người đều yêu mến bạn, yêu mến vì sự lơ ngơ bề ngoài và trí thông minh của bạn dù họ luôn cười và luôn đùa chê bạn lông bông, hâm hấp. Như tiếng chuông cố chui lên khỏi mặt đất.

    Bác bảo: Cháu khẳng khái quá nên luôn bị thiệt. Mọi thứ vẫn như thế. Dù tôi rất ghét những người ích kỷ và khe khắt.

    Lúc ấy, anh quên chưa kể cho em, anh thấy người mát lạnh. Mà chỉ có thể giảm thiểu nó bằng cách hòa chung lợi ích và có sự rèn luyện để biết hy sinh lợi ích lúc cần và hy sinh nó một cách tự nhiên. Nhưng đấy là chuyện của buổi sớm.

    Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn. Nghe nhiều rồi thấy điếc tai. Trong ba ngày đó, vợ ông sẽ được phục vụ như bà hoàng.

    Nhưng đến cả bà già làm đĩ để nuôi người khác cũng không phải sản phẩm của trí tưởng tượng. Không ai ở xung quanh truyền cho cậu cảm giác đó. Bạn dậy trước chuông báo thức 6 giờ một chút.

    Tiền rồi sẽ có rồi sẽ mất nhưng ngại tiền khi chưa kiếm ra. Trên đường, bác vẫn lo đủ thứ. thơ ơi còn hay nữa không - sao lòng cứ thấy mùa đông thế này - còn hay chứ vẫn còn hay - bằng không đưa đẩy bàn tay phí hoài - thơ ở trong tớ ở ngoài - cả thơ cả tớ lạc loài bên nhau - thơ đau tớ cũng đau đau - thơ buồn tớ cũng mau mau buồn buồn - hai tay thơ bắt chuồn chuồn - biết đâu tớ cũng lìa nguồn mà xa - thơ ơi thơ có phải là - nỗi oan chẳng thể thật thà giải duyên - tình yêu là kẻ tật nguyền - lắp vào những miếng hão huyền nhân gian - cũng còn nhiều chuyện phải bàn -vốn nhân cái dịp bầy đàn lung lay

    Tay tiếp tục thả giấy vào. Ví dụ như viết hay là sáng tạo, gõ nó ra là công việc đời sống bình thường, trong lúc gõ lại nghĩ ra cái mới, gõ luôn, lại là sáng tạo, không ai gõ hộ được. Vợ bảo: Thế lúc dự báo đúng anh chỉ đọc mà cũng được thơm lây thì sao.

    Hoặc là họ sẽ thấy chẳng còn hy vọng gì ở bạn nữa (với những hiểu biết của bạn về hiểu biết của họ, bạn không tin họ có cảm giác đó nhưng cứ chuẩn bị sẵn tinh thần cho giả thuyết ấy đi). Mà dần dà đâm quen, bạn viết mà không biết nó có hay không. Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap