Vả lại, đọc quyển sách, tôi có mất mát gì đâu. */ Michelangelo vẽ kiệt tác nổi tiếng “Ngày phán sử cuối cùng” trên trần nhà nguyện Sistine giữa tuổi 71 đến tuổi 89. Tôi bắt đầu cảm nhận “sự thành công” thật sự khi tôi bị tuột dốc trong công việc kinh doanh.
Ý tưởng đó chính là máy Xerox -máy sao chụp không cần mực ướt. Xin được kết thúc chương này bằng cáh tặng bạn ba câu nói có thể tiếp sức để khắc phục bất cứ hậu quả nào xuất hiện trên đường đi của bạn. Trong cuộc tìm kiếm câu trả lời cho điều này, một số người bị rối loạn về mặt tinh thần và tâm lý, và nhiều người vẫn còn hết sức sợ hãi.
Ông còn có 1 khả năng hiếm thấy là có thể vượt qua tất cả các trở ngại và đạt tới đỉnh cao . Và nó hướng ta đến một nhận thức hoàn chỉnh là thành công chỉ đến thông qua đấu tranh . Nhiều khi ta đưa ra quyết định mà tại thời điểm ấy ta cảm thấy nó là phù hợp và nếu nó lại là một sai lầm thì cũng không sao , đừng đổ lỗi cho mình về điều đó.
Vâng, đối thủ lớn nhất và mạnh nhất của bạn chính là bạn đấy! Nhưng nhận thức sai lầm về việc cạnh tranh với người khác đã khiến cho nhiều người lo âu đến nỗi họ nghĩ rằng họ không thể chịu đựng nổi khi thất bại. 4/ Ivard Krueger, người đứng đầu tập đoàn tư bản độc quyền nhất thế giới đã tự vẫn. Bà bị tai nạn nghiêm trọng, cổ bị nứt và gãy, một bên cơ thể bị liệt từ cổ trở xuống.
600 đô la )một tháng cũng chẳng có ý nghĩa bao nhiêu khi tính đến thuế thu nhập mà họ phải đóng hay mức sống mà họ phải dy trì cho cả bản thân và gia đình họ, và điều tồi tệ nhất là việc làm lại không ổn đinh về lâu về dài . Pepsi Cola tuyên bố phá sản lần đầu tiên vào ngày 02/03/1923. Quyển sách của ông viết về các chuyến du hành đã mở mang trí óc dân châu u về văn minh Viễn Đông
Tôi sẽ không có sầu riêng thưởng thức nếu những người khác không làm cái việc mà tôi đang làm đây. Một trong những lí do đó là họ cảm thấy cô đơn và vì vậy họ cần một người bạn đời . Nhưng không có gì đáng sợ cả bởi vì đó là một phần của quá trình tiến hóa và phát triển.
Người đã đoạt giải Nobel, bác sĩ Alexis Carrel, đã chứng minh một học thuyết: nếu chúng ta có thể giữ cho cơ thể mình khỏi các “rác rưởi”, chúng ta có thể sống rất lâu. Điều này nhắc tôi nhớ đến một lần đối thoại với một doanh nhân lớn tuổi thành đạt lúc tôi vừa bắt đầu tham gia thương trường. Ngày nay hầu hết mọi người đều đang gấp rút đạt đến thành công.
Ông chẳng bao giờ biết được rằng mình đã khám phá ra Tân thế giới và mãi cho đến nhiều năm sau đó,sự thịnh vượng tột bậc của khu vưc này mới được nhận ra. Chính phủ các nước đang cố thuyết phục người dân của họ đầu tư vào đó. Trong một ví dụ khác, chúng ta hãy giả định mình bị khánh kiệt vì một thất bại nào đó trong công việc đầu tư kinh doanh và chúng ta nợ ngân hàng hoặc một người nào đấy hàng triệu bạc.
Không bao lâu sau, doanh số hàng năm của họ là 9,3 tỉ USD so với 8,4 tỉ USD của tập đoàn Coca-cola. Khi gặp anh trên đường, lúc nào bạn cũng nghe lời chào hỏi vui vẻ của anh. Tất cả những gì tôi biết là tôi đã bị một đứa con gái đánh bại một cách thảm hại trước toàn trường! Sự thất bại nhục nhã này đã làm tôi choáng váng.
Bằng chứng là những cây nào phải thường xuyên đối mặt với các trận bão tố và cuồng phong không những khỏe mạnh hơn nà rễ cũng ăn sâu hơn vào đất. Niềm vui của tôi đến tột đỉnh khi chúng tôi “tiếp quản” trường đaị học năm 1974. Nhưng nêu ta thử phân tích kĩ lướng thì thật ra không có nhiều rắc rối như thật sự ta nghĩ.