Xec Tây

Nữa đêm chịch người yêu trên xe ở núi rừng hoang vắng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Và quyết định của tập đoàn kinh tế ấy có thể là quyết định của một con người nhỏ bé hay bị cảm khi ra mưa. Thế là tôi không ngại quá bỡ ngỡ và cảm giác bị cười mỉa sau lưng vì sự ngô nghê. Sự nhai lại chỉ là trò dở tệ.

    Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân. Và trong lúc cô đơn này, tôi vẫn muốn là em biết muốn. Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm.

    Người ta trải qua là thôi, hiếm khi đọng lại. Sao lại xé sách hở con. Tôi chỉ muốn gỡ ra khỏi chuyện này càng nhanh càng tốt.

    Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ. Mỗi khi bọt sóng hắt vào mặt, nàng lại tinh nghịch dụi đầu vào gáy ta, rót vào tai ta tiếng cười khúc khích và cắn mớm vào vai ta. Vả lại khi người ta đã biết tận dụng cả cảm giác chán viết để viết thì… Tha hồ mà điền vào dấu ba chấm.

    Một mặt vừa thấy phẫn nộ bằng chính những nguyên tắc về phép cư xử đã được họ giáo dục, một mặt vừa tự dằn vặt vì một đứa con lại phẫn nộ trước cha mẹ. Và sưởi ấm ta bằng những giọt nước mắt không lời. Nhà văn tóm lấy bất cứ ý nghĩ nào đến.

    Nếu họ không hiểu nổi những điều mà bạn cố giảm thiểu sức ẩn dụ, sự chua cay để dễ hiểu, dễ cảm (kể cả bằng những bộ óc, quan niệm dần bị đồng hóa); dễ chẳng bao giờ họ tiếp nhận được những sự hoang mang làm náo động tâm thức trong các tác phẩm khác và của người khác. Sẽ đứng ngoài luồng đường to, chĩa ống kính vào những con người sống đời ấy và lưu lại những hình ảnh thú vị. Đơn giản hơn, như hạt bụi bay khắp nhân gian, thành cái gì đó, rồi trở về với cát bụi, rồi lại thành hình, rồi lại tìm về chốn cũ… Nhưng mà trong cuộc phiêu lưu của nó, nó không đơn thuần gói gọn trong hai điều sinh-tử.

    Ta có thể viết ngược lại, nghĩa là cứu sống con người ta. Hôm nay là thứ bảy, chừng nửa tháng sau cái ngày tôi khóc. Riêng nó vẫn chịu định luật về trọng lực của địa cầu.

    Rằng bạn trẻ dại, ích kỷ không hiểu nổi tấm lòng trời bể của người thân. Hôm nay, tôi lại đánh mất cảm giác bồi hồi bỡ ngỡ tuổi thơ. Ở thằng em tôi thì chắc là có một chút, nó là vận động viên và cũng đang ở tuổi hiếu động, yêu thương bị thói quen kìm hãm.

    Hoặc là họ sẽ phải thay đổi một số cách nghĩ cơ bản. Mấy con hổ cũng thế. Cái mà những gã chủ chó không đủ khả năng cắn hết.

    Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút. Nhưng vấn đề là tinh thần thật khó chia phần. Ở nhà nó nói nhiều mà toàn nói trống không.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap