Nếu những người như Lincoln, Kennedy, Churchill có phong cách nói hiệu quả là ngắn gọn sắc sảo thì chúng ta cũng nên khôn ngoan làm giống họ. Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó: Và thật tuyệt nếu bạn đang sống một mình, bạn có thể nói vô tư, nói sảng khoái… bất cứ lúc nào! Thỉnh thoảng tôi cũng hay làm như vậy.
Đừng biến bạn trở thành bản sao của họ. Bạn sẽ tạo được một ấn tượng tốt, một sự khác biệt với những người khác. Luyện tập bài nói nhiều lần cho tới lúc bạn có thể nhìn khán giả mà thao thao bất tuyệt.
Truyền hình trực tiếp thì đã sao? Sự khách khí trong giao tiếp là như thế nào? Tất cả đều không quan trọng bằng sự cởi mở chân thành để người với người xích lại gần nhau. Con trai tôi là lính hải quân đã hy sinh ngoài chiến trận khi mới 19 tuổi. Có bốn người đàn ông trong một hầm mỏ.
Nó tìm hiểu tất cả những việc xung quanh anh… Không may là trò đùa này lại thành công ngoài sức tưởng tượng. Chúng ta có khiếu ăn nói thì tốt, nếu không có cũng chẳng sao.
Nhiều người nói tiếng Anh có thói quen dùng hoài hai từ you know (bạn biết không). Bất cứ lúc nào không mở lời được hãy nhớ đến nhà triệu phú trẻ. Câu chuyện này xảy ra hơn ba mươi năm trước, và cho tới bây giờ tôi cũng không hiểu vì sao lúc đó đột nhiên tôi lại nói thế này: Đề tài là tương lai của ngành thương thuyền nước Mỹ.
Tất cả chúng tôi khi đón nhận tin anh qua đời đều bị sốc mạnh. Tổng thống Coolidge nổi tiếng là một: Silent Cal (Ngài Cal trầm lặng). Trừ khi sai lầm quá khủng khiếp không thể tha thứ được, hoặc ông chủ của bạn là người quá cố chấp.
Đối với nhiều người, trò chuyện với những người nổi tiếng là một thách thức khó khăn. Sở dĩ không có những tràng vỗ tay đơn giản là vì họ quá bất ngờ, họ không biết bao giờ tôi mới vô đề nói về tương lai của thương thuyền nước Mỹ! Từ đó trở đi, không bao giờ tôi quên đề tài mà tôi sẽ nói. Thay vào đó hãy nói về việc khách hàng sẽ được dùng bữa sáng với một tách cà phê đang bốc khói và một chiếc bánh xốp nướng vàng.
Nếu nó thua thì xem như tôi cháy túi. Người ta bảo rằng tôi có tài ăn nói. Thị trường chứng khoán năm nay dao động thất thường quá.
Đó là tấm ảnh của anh. Hãy cẩn trọng nếu muốn dùng một cách nói tân thời mới mẻ nào đấy. Đứng trước hàng ngàn khán giả qua màn ảnh nhỏ, có lẽ ai cũng muốn mình trông bảnh bao xinh đẹp.
Nhưng rồi tôi tự biện hộ cho mình rằng ít ra cũng đã nói chuyện khôi hài giúp vui cho họ (có điều chả thấy ai cười). Nhưng cậu con trai ấy là một tay ăn chơi lêu lổng và chẳng có ý muốn học hành gì cả. Tôi chỉ còn biết thở dài ngao ngán chờ…tới giờ chương trình kết thúc.