Vừa lúc đó, trong không trung chợt có tiếng chuông vẳng lại. Mấy năm trước đây, trang trại của họ bị châu chấu phá hoại làm mất sạch mùa màng. Kế hoạch này đã có mười hai người tham gia.
- Ông cũng bị xiềng xích giống như một kẻ nô lệ sao? – Hadan Gula lại càng thắc mắc. - Câu chuyện kể về sự khôn ngoan của ông Arkad đem lại cho các anh suy nghĩ gì? Ai trong số các anh có thể bước tới trước mặt hai đấng sinh thành để thuật lại cách sử dụng số tiền kiếm được của mình nào? Trong số đó có hai người ăn nói rất hoạt bát, vui vẻ.
Không phải ai cũng làm được như anh vậy đâu! - Một người khác lên tiếng. Sau đó, trong những lần tiếp theo, tôi đều cho ông Aggar vay luôn số tiền gốc và lãi. - Con xin kể tiếp câu chuyện đến giai đoạn con đang lâm vào cảnh túng quẫn và thất vọng nhất trong cuộc đời mình.
Nó có vẻ rất có lý! Vì vậy, tôi quyết định làm thử. Họ sẽ tưởng là bạn bị ốm và không bắt bạn làm việc nữa. - Trong ba năm đó, anh đã để dành được bao nhiêu ngoài số tiền thưởng của nhà vua?
Nhưng sự thật như một gáo nước lạnh tạt vào mặt tôi, khi ông chủ mới dẫn tôi đến trình diện với bốn bà vợ của ông ta, và bảo rằng họ có thể sai khiến tôi như một tên nô lệ mạt hạng. Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh. - Người buôn trứng đáp.
- Quả là một giấc mộng tuyệt vời. Thẻ đất sét vỡ thành trăm mảnh. Họ lặp đi lặp lại công việc từ ngày này sang ngày khác, từ năm này qua năm khác.
Bà không ngờ đứa con trai của mình đã phải chịu nhiều khổ cực, vất vả như thế. Mathon mỉm cười điềm đạm, chứng tỏ bản lĩnh của một con người đã từng dạn dày kinh nghiệm trong việc cho vay tiền: Do vậy trong tương lai, tôi sẽ cố gắng hết sức mình để nắm chắc những cơ hội tốt khi nó đến với tôi.
Nó nằm ở khoảng kinh độ 30, phía trên đường xích đạo, có khí hậu nóng và khô. Một hôm, bà ấy tìm đến tôi và vay một số vàng để cho con trai bà góp vốn làm ăn chung với một người chủ đoàn lữ hành. Đám đông vây kín nơi hành hình.
Tôi phải lấy lại niềm tin tưởng của những người tôi quen biết. Lợi dụng dịp này, tôi bày tỏ lòng cảm ơn của mình đến sự can thiệp của bà vào lúc sáng. Ở cuối hàng là một người mà các ông gọi là Tên cướp biển.
Nó sẽ mang lại cho tôi nhiều thứ tôi cần như trang trại, gia súc, mùa màng… Vì thế, cháu đã đủ khả năng để nhận một trách nhiệm nào đó. - Đúng vậy! - Một người thợ làm yên ngựa khả kính góp lời.