Ông đã học được cách làm thế nào hoà mình sâu vào nền văn hóa đại chúng để nắm bắt được những xu hướng thời trang mới. Đối với những độc giả của tờ Popular Electronics − Thánh kinh của thế giới phần mềm và máy tính non nớt thời bấy giờ, dòng tiêu đề ấy chính là một sự ngộ tỉnh. Nhưng chẳng tốt chút nào.
Đây là cuốn sách nói về những khu rừng − và môn khúc côn cầu đúng là một xuất phát điểm hợp lý bởi cách giải thích xem ai chiếm lĩnh đỉnh cao trong môn khúc côn cầu thực sự thú vị và phức tạp hơn rất nhiều so với vẻ bên ngoài. Vì thế, họ sẽ định vị cho tôi bay ra một nơi nào đó trên vùng biển Baltic, và việc đó sẽ tiêu tốn của tôi bốn mươi phút đồng hồ còn người phụ nữa kia hầu như chắc chắn sẽ chết. Trong trường hợp của những người Hàn Quốc, một kiểu di sản bám rễ sâu sắc tồn tại ngay trong cách thức thực hiện công việc hiện đại là điều khiển một chiếc máy bay.
Để trở thành một người đoạt giải Nobel, đương nhiên, bạn buộc phải đủ thông minh để bước chân vào một trường đại học chí ít cũng phải ổn như Notre Dame hay Đại học Illinois. Nếu ai đó thách thức tôi − 'Này, tôi nghĩ rằng tôi thông minh hơn anh đấy' − tôi nghĩ là tôi có thể đánh bại người đó. Thực ra, chúng ta còn có thể chi li chính xác hơn thế.
Họ sẽ nói ngay, 'Nghe này, bạn thân mến. Những dãy hành lang dài bên ngoài trụ sở ủy ban là các phòng thí nghiệm chất kín các mảnh xác máy bay: một mảnh sứt sẹo nham nhở của tuốc bin động cơ, một mảnh vật thể có vẻ là cánh quạt của trực thăng. Buổi sáng ngày 5 tháng Tám năm 1997, cơ trưởng chuyến bay mang số hiệu 801 của hãng Hàng không Hàn Quốc (Korean Air) thức dậy lúc sáu giờ.
Ông đã xây dựng tòa án và nhà tù của thị trấn. Họ dành cho bạn, tỉ dụ như, một giờ đồng hồ. 000%, đạt đỉnh điểm là xấp xỉ một phần tư nghìn tỷ đô-la.
Các xa lộ chen kín xe vận tải kéo hàng. Những người nằm ở mức đáy − với IQ dưới 70 − bị coi là thiểu năng trí tuệ. Tỉ lệ người da đen và người da trắng là mười trên một.
500 luật sư phải đưa ra lời tuyên thệ xác nhận mình là người nghèo theo luật định để đủ tiêu chuẩn nhận trợ cấp việc làm. Toàn bộ ý tưởng về sử dụng đồng thời chỉ được phát kiến hồi năm 1965, Gates tiếp tục. Hai mẹ con sống trong căn hộ một phòng ngủ ở khu Bronx.
Nếu bọn trẻ lộn xộn mất trật tự, Donald Nation sẽ bước từ bên này qua bên kia căn phòng, tay vung vẩy chiếc roi da sang trái sang phải trong khi lũ trẻ nháo nhào xô về chỗ ngồi. Có những khác biệt rõ ràng trong cách thức những sinh viên trẻ đáp trả lại việc bị hạ nhục bằng một từ xấu. Những người nằm ở mức đáy − với IQ dưới 70 − bị coi là thiểu năng trí tuệ.
Gần một nửa số thành viên của giới luật sư thành thị chỉ kiếm được dưới mức sống tối thiểu của các gia đình Mỹ, Jerold Auerbach viết về những năm tháng Khủng hoảng ở New York. Họ tự làm yếu mình một cách có chủ ý. Trong vụ rơi máy bay ở Madrid của tập đoàn, bản báo cáo tiếp tục, viên phi công cùng lái đã cố gắng cảnh báo cho cơ trưởng rằng tình thế khi đó nguy hiểm đến mức nào:
Nếu bạn đã bị sỉ nhục, liệu bạn có xu hướng tưởng tượng Steve sẽ ra hành động vũ lực nào đó với Larry không? Không hề đề cập đến từ ngữ thần kỳ khẩn cấp, thứ mà các nhân viên kiểm soát không lưu vốn được huấn luyện để nghe. Giống hệt trong các môn thể thao, Dhuey nói.