Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy. Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt.
- Jack tỏ ra rất thú vị với những điều đang xảy ra. hoàn toàn khác hẳn những cặp anh em họ bình thường khác. Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn.
Giờ đây anh không còn băn khoăn nữa mà tập trung suy nghĩ xem mình nên bắt đầu như thế nào và nên thay đổi những gì. - Tức là cậu sẽ tổng kết ba vấn đề sau: những điều đã hoàn tất tốt, những điều cần cải thiện và những điều học được từ công việc. Anh chỉ thích tặng hoa cho em, thế thôi.
Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó. - Không sao, anh cứ tiếp tục đi.
Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. - James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên.
- Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James.
Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau. Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ.
Vậy theo cậu, đâu là những điều cậu nên làm để hoàn thành dự án đúng hạn? Anh vẫn đang đi đúng đường, vấn đề là anh chỉ đi hơi chệch một tí mà thôi. James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực".
Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Các nhân viên đều hiểu đúng ý James và đa số đều nắm bắt tốt yêu cầu công việc.