Mắt và đầu đau đã thành nhàm. Cơ sở lí luận này có thể tạo nên một xu thế đi hoang không? Thực tế, nó đã xảy ra đầy rẫy và có thể thấy nguy cơ lớn hơn trong nạn chảy máu chất xám. Mẹ: Hai bác có chuyện gì à? Tôi: Im lặng.
Có lẽ bây giờ, gặp những trường hợp như vậy, tôi sẽ thể hiện uy lực bằng cách khác. Chưa đến tuổi để vô vi vô vị. Nếu độc giả ngu đến thế thì viết ngắn dở hay viết ngắn hay đều hay cho tớ cả.
Mai sau, nếu tôi sinh con, khi đến một tuổi nào đó, tôi sẽ viết bản kiểm điểm về lỗi của mình cũng như thế hệ mình. Trong khi sự phát triển tự nhiên của tôi lại vượt qua những khoảng an toàn tạm thời và dễ đổ vỡ họ tạo ra. Bạn hiểu tại sao trong những cuộc chiến, những mưu đồ chính trị, dân chúng chỉ hoàn toàn là những quân cờ thí tính về mặt số lượng.
Gấu thì luẩn quẩn bên những khúc cây. Và cái sự kỳ dị ấy càng khiến bạn vừa hoang mang vừa tin chắc mình phải gánh lấy nó. Bác không bán hàng nữa, cho thuê cửa hàng.
Nhưng không hiểu sao, vẫn chưa có được trạng thái thoải mái và hăng say. Tối, bạn đèo bác vào viện. Con đi đâu? Tôi: Cháu đi mua sách.
Ông cụ rất phấn chấn. Có lẽ rất lâu họ mới biết cụ thể. Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ.
Cả nhà mong bác bỏ, cũng vì sức khoẻ của bác. Ông nhắm mắt lại, thấy khuôn mặt vợ, và tự nhủ: Người ta vẫn phải sống khi trên đời còn có người để thương yêu. Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa.
Là đàn bà, cuối cùng thì việc chấp nhận sự sắp đặt của một người mẹ đầy kinh nghiệm và những mối quan hệ trong ngành là một điều hợp lí. Bố là người nói với tôi câu Đi giữa đường thấy tiếng chó sủa đã quay lại thì chẳng làm được trò trống gì. Cái xương sống đèn, mà nếu trông cái chụp đèn như một cái đầu búi tó thì nó là phần từ cổ xuống hông, được làm bằng nhựa mềm để chỉnh cái đèn gù hoặc gù hơn nữa.
Nghe nhiều rồi thấy điếc tai. Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp. Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi.
Sáng nay em đi làm không rõ cháu có học không. Không để lãng phí, lãng quên khi chưa từng nhớ những đỉnh cao đã có. Tôi biết làm thế nào khi tôi muốn hít thở khí trời.