Mọi nỗ lực nhồi nhét chỉ đem lại bi kịch. 8 giờ dậy thì cái ngực lại rát. Khoảng giữa bồn hoa và bà già thùng rác là vỉa hè.
Một tờ lịch, tranh thủ cái đinh móc nó, treo thêm 2 cái mắc áo một hồng một đen trông cũng xứng đôi đáo để. Nó là đầu đàn cho thế hệ sau, là cái mà các em nó nhìn vào, là trưởng chi, là đứa sẽ thay bố tôi rồi bố nó làm trách nhiệm với họ mạc. Tôi ngồi đây, chẳng làm gì cả, chẳng bán mua gì cả, tôi đợi cô tôi.
Trước đó, nó có làm một cái hoạt động gì đó ở trường. Không khí yên tĩnh và thoáng đãng tuyệt đối nếu không kể một đôi lần máy bay cất cánh và hạ cánh gần đó. Bác gái lấy túi chườm nóng đặt lên ngực cho, bảo: Căn bản tại con ngủ nằm sấp.
Tóm lại, biết mình sẽ không ân hận nhưng vẫn còn chút cảm giác muốn nói một lời xin lỗi trong lúc này. Hôm nay chỉ phải học 3 tiết sau theo cái lịch học lại của tôi. Trước khi đến đây tôi đã xác định rằng không được phép xấu hổ.
Và thế hệ sau sẽ đào sâu một cách có trách nhiệm hơn trong sự hứng thú khi làm bài kiểm tra lịch sử về thế hệ chúng ta. Chỉ thi thoảng lóe lên thôi. Giờ nó ở tầng ba, đầu giường bác trai.
Tôi viết chữ BÀI LÀM theo ông ta dạy. Mẹ cầm bút, viết mỗi một lần hai chữ đó. Nằm trên giường cả ngày, lúc nào cũng có người bên cạnh nhưng ít trò chuyện được, những ý nghĩ gì diễn ra trong óc chị? Giờ thay băng, người thân bị xua ra ngoài hết, bạn đi lòng vòng.
Hoặc có nhưng không nhiều. Những bức tranh thật sự có lẽ hắn giấu ở một nơi khác cho riêng mình. Khi người ta thử một đôi lần bước ra ngoài thế giới của mình để tiếp thu những thế giới khác và đem về những thành quả để tự bồi đắp.
Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống. Hôm đầu đến ngủ nhà bác, bạn cũng nghe cái tiếng ấy, khác với các loại chuông khác, mà không biết là cái gì, cứ tưởng mình mơ. Thế mà rồi cũng ngủ được.
Rồi lửa bén nhanh quá, chẳng buồn đọc. Tôi rất hay chảy nước mắt. Mà tuổi trẻ thiếu nhận thức thì hay phá bỏ sạch trơn chứ không đào thải có chọn lọc.
, bạn theo phản xạ, đoán ngay tiếp theo chắc là …dog Nhưng có vẻ không phải, tự nhiên hắn viết ngoáy đi, một từ gì đó có 4 chữ cái mà bạn đọc mãi không ra. Dù sao việc bị phê bình tôi quá cũng làm hắn nao núng qua tối. Tôi không ngại giam xe 15 ngày và nộp phạt 200.