Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh. Nghiên cứu và chọn cách thực hiện tốt nhất; thông báo nguyên nhân chọn lựa; khởi xướng việc chọn lựa. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.
Nếu tớ làm thế thì đã tiết kiệm cho Jessica rất nhiều thời gian và công sức. Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ.
Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Tối đó, anh tạt qua siêu thị và mua một bó hoa lili thật tươi tặng vợ.
- Thật sao? Nếu tớ làm thế thì liệu sự việc có dễ dàng hơn không? - Jones nhíu mày hỏi. Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn. Dù bạn là người ủy thác hay được ủy thác công việc, nhưng nếu biết ứng dụng sáu nguyên tắc này, chắc chắn bạn sẽ cảm thấy khối lượng công việc giảm đi đáng kể, nhờ vậy bạn sẽ có thêm nhiều thời gian để tập trung vào những điều thật sự quan trọng trong công việc và trong cuộc sống.
Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy.
Đó quả là một câu nói hay. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Không chỉ thế, anh còn có nhiều thời gian hơn để tạo niềm vui cho gia đình.
Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones. Bằng cách đó, ta sẽ cảm thấy tự tin hơn. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng.
Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông:
Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.