Dường như trong một quãng thời gian dài, tôi không nói chuyện với bất kỳ ai”, ông tìm lối thoát cho mình bằng các trò nghịch ngợm của tuổi thiếu niên. “Chúng tôi không thể phụ thuộc vào các blogger để có được những tin tức mới. Màu xanh dương trong mẫu quảng cáo, Jobs khẳng định, khác với màu xanh của chiếc iMac.
Nhà báo của hãng RegisMcKenna đã giúp đỡ Apple trong thời kỳ đầu Macintosh. Gates hơi run và ông nghĩ đây là cơ hội để trấn tĩnh Jobs một lúc. (1) ENIAC (Electronic Numerical Integrator and Computer) - hệ thống điện toán (máy vi tính) được J.
“Vì thế tôi đã gọi cho Steve và ông ấy nói điều đó thật tuyệt vời vì thế chúng tôi cùng bay tới Oxford”. Nhưng khi chính Eisner phải tham gia tổ chức mọi việc, ông ấy trở thành một nhà quản lý tệ hại. Jobs còn bắt đầu thích ý tưởng sẽ có một bộ đồng phục cho riêng mình, bởi cả tính tiện dụng thường nhật của nó (cơ sở hợp lí Jobs luôn đòi hỏi) và năng lực chuyển tải một phong cách mang dấu ấn cá nhân.
Cái tên quan trọng phải kể đến đầu tiên là Doug Morris, chủ tịch của Universal Music Group. Jobs phẩy tay, bắt đầu cười và nói. Cuộc hôn nhân thứ hai này đã không kéo dài lâu, và năm 1970, bà bắt đầu một cuộc hành trình dài cùng với Mona (cả hai người đều sử dụng tên Simpson) đến Los Angeles.
Vấn đề được trình bày với Jobs tại nhiều cuộc họp, nhưng ông cho rằng các kỹ sư chỉ đang báo động giả. “Cách làm này đã thay đổi công thức, thương hiệu Apple quyền lực đã tạo điều kiện cho Ngài Dylan tiếp cận với thính giả trẻ và giúp đẩy mạnh doanh thu của chính ông đến mức độ chưa từng chứng kiến kể từ phong cách quản lý theo kiểu Ford (Ford administration). “Catalog toàn trái đất - cuốn sách được Steward Brand và nhóm của ông viết vào cuối những năm 1960- đã từng được Steve Jobs ví như “Google trên giấy”.
“Tự điều đó đã giải thích tại sao ông ấy lại đối xử như vậy với Pixar. Câu chuyện của ông là những bài học để truyền tải kiến thức và những lời răn dạy về những thay đổi, vai trò, đường lối lãnh đạo, và các giá trị. Như thường lệ, Jobs luôn khuyến khích sự đơn giản thuần túy nhất có thể.
“Tôi không ghét gì ông ta cả - tôi thấy hạnh phúc khi được sống. Giai đoạn tiếp theo là kim loại. Họ cùng nhau nhảy và hát to hết cỡ.
Việc lập trình lại một hệ thống điều hành cũng phức tạp không kém. Buổi phỏng vấn trở nên tồi tệ, nhưng cuối cùng Jobs ngồi trước máy Mac của mình và trình diễn iTunes. Tôi có thể hiểu tại sao những người mặt dày và vô cảm cư xử thô lỗ, nhưng với người nhạy cảm thì không.
Chúng tôi tin rằng chính công nghệ kết hợp với nhân văn sẽ đem lại kết quả làm nức lòng chúng ta. Mọi người nổ những tràng pháo tay nồng nhiệt, vấn đề giá cả và trì hoãn thời điểm phát hành chính thức đã bị lãng quên nhanh chóng. ” Một đánh giá khác cũng được Jobs đồng tình là: những gì được tiết lộ không phải là sự ăn cắp ý tưởng của Apple mà là do sự lóng ngóng, vụng về của Xerox thì đúng hơn.
“ông ấy xem xét các ý tưởng của tôi và nói, ‘Nó không hay. “Hãy nhìn xem,” anh nói với Greg Kot, nhà phê bình âm nhạc của Chicago Tribune. Vị thế của ông lúc này đang lên cao, nhưng điều này không có nghĩa là công việc của Jobs nhẹ nhàng hơn.