Ban này nổi tiếng khắp thế giới. Chúng tôi tưởng lối văn ấy phải là lối văn của thế kỷ thứ 20 này. Khi được chở đến nhà thương, khi phấn đấu với tử thần, ông đã nhiều lần nhắc đi nhắc lại: "Mỗi tối, tôi tự nhủ phải tha thứ tội lỗi cho mỗi kẻ thù của tôi".
Nhưng họ không tự chủ được. Đứng nhỏ không những thấy vui mà còn học được giá trị đồng tiền và cách tiêu xài nữa. Quy tắc 2: Hết sức lo tận thiện, rồi giương cây dù cũ của bạn lên, mặc cho trận mưa chỉ trích chảy xuống sau lưng bạn.
000 triệu) tinh trùng, nhưng chỉ có một tinh trùng thành ta thôi. Tôi thường bắt tay phu xách hành lý cho tôi dể anh hăng hái và tươi cười suốt ngày. Ông nói: "Nhiều năm kinh nghiệm dạy tôi muốn ngủ ngon thì không gì bằng tụng niệm.
Viên giám đốc lớp học khuyên bà tưởng tượng chuyện đời của người đầu tiên bà gặp khi ra về. Và nếu không trị ngay, thì người bệnh có thể chết được như tự thiêu vậy. Có khi tôi hỏi tại sao họ lại lựa nghề đó, học nghề từ hồi nào và đã hớt được bao lâu cái đầu rồi.
Tôi bắt đầu nghĩ tới tự tử. Nếu bạn và tôi theo đúng, chúng ta sẽ bỏ được phần nhiều những ưu tư và làm tăng lên vô cùng cái mà người Pháp gọi là "Sự vui sống". Tôi giúp những người đàn bà goá đó trong hai năm.
Nửa thế kỷ sau, trong bản in năm 2001của NXb Văn hóa (tạm gọi là bản 2001), và đoạn trích ở trên được in ở bìa sau. Đứng nhỏ không những thấy vui mà còn học được giá trị đồng tiền và cách tiêu xài nữa. Nhưng mặc dầu xương tôi gần lòi khỏi da, như những mỏm đá trên sườn đồi, mặc dù chân tôi nặng như chì, tôi cũng chẳng hề ưu phiền! Tôi không khóc một tiếng, tôi cứ mỉm cười! Phải, tôi bắt buộc phải mỉm cười.
000 đồng [3], nhưng chỉ phải trả 24. Nghĩ tới sự khoan khoái mà nghỉ ngơi. Bỗng có cơn dông nổi lên, muốn phá tan cái lều vải của chúng tôi.
Mỗi buổi sáng chúng ta phải tự khuyến khích cho can đảm làm việc cả ngày". Hơn nữa, lại có thì giờ để nghỉ ngơi và đi dạo phố. Tại trường, tôi không giỡn với các bạn, cả trong giờ thể thao nữa.
Nhớ lại lúc ấy chưa được ai khuyên "tốp nỗi lo lại", nhưng tôi đã hành động đúng như vậy. Nhưng biết lợi dụng những thất thế mới là điều cần thiết. Nhưng khi chịu theo tài năng của cô - của một cô gái nhà quê, không đẹp gì, ở miền Missouri - thì cô thành một ngôi sao nổi danh nhất trên đài phát thanh ở Nữu Ước.
Nhưng tôi có thể cho bạn biết một mánh lới rất kỳ diệu mà nhiều người đầu cơ thường dùng có kết quả. Người ta dùng những lời tục tĩu nhất trong tiếng Anh để thoá mạ tôi. Dưới đây là lời khuyên ấy mà tôi đã chép vào một bao thư trong khi tôi ngồi chờ được tiếp: