Ông rất vui sướng về tính tình rộng rãi của ông Nana-naid và yên tâm thực hiện kế hoạch của mình. Bỗng từ xa, một đoàn người đông đúc xuất hiện. Dabasir nói với Kauskor, người chủ tiệm, đang nở nụ cười tươi rói trên môi:
Đã có một thời gian dài, chúng tôi buôn bán làm ăn với nhau và đạt được nhiều thành công, cho tới khi ông ấy cưới một bà vợ người phương Tây. – Chàng thanh niên chán nản đáp - Trong đoàn hầu như ai cũng như thế cả.
Những việc làm khờ khạo như cá độ, ngựa đua, đầu tư mà chưa tìm hiểu kỹ lưỡng như đã xảy ra trước đây với con… họ đều không để mắt tới. Ai có thể kể cho chúng tôi nghe nữa không? – Arkad nói. Rượu của ông ấy rất thơm và ngon.
Từ số tiền kiếm được hàng tháng, con hãy trích ra một phần mười để tham gia vào những cuộc đầu tư kia. Vậy thì, kính thưa tất cả quý vị, nếu muốn có một cái tên chung để gọi người cố tình né tránh hoặc không chịu làm việc nhằm đem lại lợi ích cho bản thân anh ta, thì các bạn gọi người đó là gì nhỉ? Với một nhạc cụ như thế, tiếng nhạc của tôi sẽ tinh tế hơn nhiều, hơn cả lần tôi gảy đàn phục vụ nhà vua.
- Vậy là, nếu như để dành được năm mươi đồng vàng, thì anh phải mất năm mươi năm làm việc hết mình sao? Ông và Megiddo trò chuyện rất lâu rồi chia tay. - Nhưng không chia sẻ điều này với cả những người thân trong gia đình, liệu anh có làm được hay không?
Nếu đúng như thế, tôi rất muốn bán cho ông toàn bộ bầy cừu béo tốt của tôi. Thế là chỉ với tấm áo khoác trên lưng và cái túi chứa những đồng tiền quý giá được buộc an toàn ở thắt lưng, cuộc sống của ông bước sang một trang mới. Nomasir ngừng lại một lúc rồi ra hiệu cho người nô lệ đang ở phía sau cánh cửa.
Bạn phải lấy uy tín, khả năng thu nhập và công việc của người đó để đảm bảo. Vậy anh nghĩ như thế nào về sự may mắn. Tất cả đều được tôi cất giữ cẩn thận trong cái hòm này.
Ngoài các công trình thủy lợi, Babylon có một thành tựu nổi bật thường được mọi người nhắc đến. Rồi ông nhớ lại lần cuối cùng ông gặp Megiddo. Họ cũng là những người mến mộ tài năng và sự thành công của ông cháu.
Tôi thực sự rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Dabasir nói với Kauskor, người chủ tiệm, đang nở nụ cười tươi rói trên môi: Ông ấy phải chi tiêu rất nhiều của cải, vàng bạc để đáp ứng các sở thích xa hoa của người vợ.
Quả thật, kế hoạch này đã không làm con thất vọng. Nếu cháu chỉ để dành một phần mười trong tổng số tiền mà cháu kiếm được hàng tháng, thì cháu tính thử xem trong vòng mười năm, tổng cộng số tiền dành dụm ấy sẽ là bao nhiêu - Ý kiến của ông thế nào, hỡi ông Arkad đáng kính? Bởi vì ông là người giàu có nhất ở Babylon, nên nhiều người thường bảo ông là con người may mắn.