Xec Tây

Cô em họ trở nên hư hỏng sau 3 năm trở về từ thành phố

  • #1
  • #2
  • #3
  • Đây chỉ là nửa đùa nửa thật thôi mà có người tưởng đùa thật, có người lại tưởng rất nghiêm trọng. Làm thế nào đây? Làm thế nào để bác ta tin? Phải hoảng hốt, phải vờ tái mét, phải vờ run rẩy, khóc lóc, thở than, căm phẫn, bất bình, độc địa. Cũng như với cuộc đời này.

    Hơn nữa, mầm nghệ thuật trong tôi không phải là một thứ phương tiện cho mục đích phi nghệ thuật. Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế. Nhủ cố nhớ mà viết lại những đoạn thú vị.

    Hắn phải lừa phỉnh mình. Cái bài viết mà ban đầu tôi định viết một cách chua cay và trắng trợn. Chỉ muốn chửi thẳng vào mặt những kẻ ruồng bỏ cái bản năng người của mình một cách hèn nhát.

    Những trận bóng và bác bấm huyệt gần nhà làm tôi thấy khoẻ hơn. Bật dậy ngay là tỉnh thôi. Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt.

    Có người đi thẳng tắp, sải bước đều với khuôn mặt vô cảm. Hai chị em cùng phấn đấu. Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường.

    Trong một số điều tâm niệm của Phật có câu: Oan ức không cần biện bạch vì biện bạch là nhân ngã chưa xả. Họ cũng chả ngại chửi cầu thủ đội nhà lỡ sơ suất hay trọng tài bắt không hợp ý họ. Thế thì là thiên tài thế nào được.

    Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau. Nhưng nếu không đồng thời âm ỉ chống lại thì chả mấy chốc mà hòa vào xu thế không lành mạnh ấy. Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức.

    Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi. Lần đầu cảm thấy rõ rệt mình bất lực khi muốn giữ danh dự trong thế giới này khi lâu nay để nó cuốn đi. Có điều, bố và ông không hiểu là con hiểu thế.

    Tiếng tít tít vẫn rót vào tai bạn, khe khẽ khe khẽ. Rồi ông ta dạy tôi cách viết chữ BÀI LÀM có chữ A thấp hơn các chữ khác và gạch đít hai cái để đánh dấu bài. Chúng ta cùng bắt chước nhau và vô thức tốt hơn từ đó.

    Tôi khóc vì cứ phải chống lại sự e ngại động chạm đến người lớn hơn khi viết. Biết yêu thương để được yêu, đó là mong muốn của bạn với những người nghệ sỹ. Suốt từ nãy, băn khoăn làm cái thá gì.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap