Xec Tây

2 ngày 1 đêm với 5 cô người đẹp dễ thương khi đi nghỉ dưỡng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chương trình ấy và sự quyết ý thi thành cho kỳ được, đã giúp ông nổi danh, đã thúc giục ông tiếp tục viết trong chín năm ròng rã. Carnegie bỏ ra bảy năm nghiên cứu hết các triết gia cổ kim, đông tây, đọc hàng trăm tiểu sử, phỏng vấn hàng trăm đồng bào của ông để viết cuốn Quẳng gánh lo đi. Tôi muốn nói: Tiêu cách nào mà cũng một số tiền đó, ta được lợi hơn cả.

    Tại sao chung ta điên như vậy? Điên một cách thê thảm như vậy? Stephen Leacok viết: "Lạ lùng thay cái chuỗi đời của ta. Mà có gì bắt buộc bà như vậy không? Điều đáng thương tâm là nếu muốn thì bà có thể tự đổi tánh từ một người khốn nạn, khổ sở, cay độc, bà trở thành ra một người mẹ được chiều chuộn kính trọng. Bà bèn hỏi người chủ có muốn mua bánh của bà làm không.

    Carrier lại quý báu và có kết quả thần hiệu như vậy? Nói thế có phải là tôi bênh vực một thái độ vô tư lự trước tất cả những nỗi khó khăn không? Không. Một hôm, trong những trường hợp bi đát nhất, cô nhận thấy cô có thể diệt được ưu tư.

    Đến đây bà gõ cửa nhà quả phụ một vị chỉ huy thương thuyền là bà Webster. Khi tôi còn là một đưa nhỏ nhà quê ở Misssouri, tôi nghe người ta tả cảnh vạc dầu ở âm phủ mà sợ quá muốn chết ngất. Sợ, lo, oán, ghét, tính vô cùng ích kỷ, không biết thích nghi với hoàn cảnh, những cái đó đôi khi là nguyên nhân của bệnh đau bao tử và chứng vị ung.

    "Chính ngày mà nước Mỹ cử hành lễ đại thắng quân địch ở Bắc Phi, tôi nhận được một điện tín của bộ chiến tranh báo tin đứa cháu tôi - mà tôi thương nhất - bị coi là mất tích. Khi định mệnh chỉ cho ta một trái chanh thì rán làm ly nước chanh mà uống. Dale Carnegie viết cuốn Quẳng gánh lo đi.

    Trước hết, con hãy tìm cảnh thượng giới và đạo chính trực của Cha, rồi Cha sẽ ban cho con hết thảy những thứ con cần". Chị ta nghĩ bắt bọn đầu xanh ấy nhận thấy mang ơn người khác là tủi nhục cho chúng. Và những hột cát ấy, đều lần lần liên tiếp nhau, chui qua cái cổ nhỏ ở giữa để rớt xuống phần dưới.

    Có nhiều người tại ngũ, ở xa đại chiến trường mà tinh thần cũng hoảng loạn. Khi định mệnh chỉ cho ta một trái chanh thì rán làm ly nước chanh mà uống. Tôi lại buồn vì không tậu được một căn nhà, không mua được chiếc xe mới, không sắm được áo mới cho vợ.

    Boh Hope cũng đã qua con đường ấy: bảy năm vừa ca vừa hát, mà ông thất bại mãi cho tới khi bắt đầu biết khôn theo tài năng của mình. Một cách thần hiệu để giải quyết những vấn đề rắc rối Lúc đó thiệt chán ngắn, hoặc "Thôi để lần sau gặp ông sẽ tính lại".

    Với tên chính thức là Lớp thần kinh thực hành, lớp học này được lập nên để chữa những người bứt rứt về nhiều chuyện đến nỗi hoá điên. Trong khi viết cuốn này, tôi đi coi diễn lại một nhạc kịch vui rất lý thú của Jerome Kern, nhan đề là Show Boat. Ở trường tôi không bao giờ khóc hết, nhưng về nhà tôi thì sụt sùi kể lể.

    Cũng chính vì thế mà biết bao người thấy "mỏi mắt" tuy mắt họ rất tốt: họ đã chú mục quá độ. Vậy tại sao ta lại mong loài người nhớ ơn ta nhiều hơn họ nhớ ơn Chúa? Còn Hellen Keller đui, điếc và câm thì lại ca tụng: "Đời sống sao mà đẹp thế ta!".

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap