Xec Tây

Bí quyết trở thành gia sư số 1 tokyo của nene yoshitaka

  • #1
  • #2
  • #3
  • Một giọt rơi xuống sách. Nên khi tỉnh hẳn, bạn vừa thấy sướng vì thoát nợ, vừa thấy tiêng tiếc. Như tiếng mưa đá gõ lên đầu những mầm hoang vừa nhú.

    Còn anh lại bắt vở tôi như vầy thì đừng hòng, đừng hòng. Thế thì anh không dám. Anh ta thả miếng ni lông trắng đục ấy xuống dưới chân.

    Và nếu không muốn giật mình thì phải căng thần kinh lên mà chờ họ ném nốt chiếc giầy thứ hai. Từ lâu, trong bạn có một nhà đạo đức và một nhà hiện sinh. Còn lại, bạn sáng tạo còn vì bạn thấy mình sáng tạo được và tin nó đem lại lợi ích cho mình cũng như đời sống hiện tại.

    Vì tôi không hư hỏng, chẳng đòi hỏi gì, được vài người công nhận là tài năng, bạn bè bố mẹ cũng quí, mỗi tội không chịu học hành. Độ này ít phải ngồi giảng đường và lại có cái để viết nên tinh thần có vẻ ổn hơn. Rồi bảo cảm ơn ta đi.

    Tự trấn tĩnh rồi nhủ: Đây không phải là tính cách của ta. Tôi bảo ông anh muốn nó sục thì bấm cái nút tròn bên trên thành bể. Ông nội tôi, 80 tuổi, ngày xưa mệnh danh là Từ Hải Hà Đông đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái đã nói câu: Thì cái thời này nó thế, phải biết lựa.

    Đừng lỡ nhiều là được. Nó chỉ chuyển hóa từ dạng này sang dạng khác. Bác sẽ không biết buổi chiều hôm qua, sau khi đá bóng, ra vòi nước táp những luồng nước máy lên mặt, vuốt lên đầu; lấy nước trong xô nước chè thua độ vừa tan hết thanh đá to tướng phả lên mặt lần nữa; rồi phóng xe trên đường, bạn có một cảm giác sảng khoái hiếm hoi.

    Ngắm cho tới khi ông phải mỉm cười. Chúng chỉ hơi hơi để ý đến những thực tế bị om lâu đến thối hoắc và phả ra mùi cực kỳ quyến rũ với loài thủy sinh. Và vì thế, nó mạnh hơn.

    Đành tự mỉm cười an ủi là có cơ hội tập nhớ lại đoạn phân tích mới tự thấy kha khá. Còn tĩnh tâm mà viết. Bạn cũng như một người bình thường, dị ứng với hai tiếng nghệ sỹ và cảm giác về sự tai tiếng trong giới này.

    Không chung chung như những nhà mị dân. Tôi thì quen rồi, chắc ông anh thấy lạ lắm đây. Bác hãy nói ừ với những người ít tuổi hơn, không phải lựa lời mà nói trước những kẻ chỉ đáng nhổ vào mặt để mở đường cho con cháu.

    Hơi buồn chán là cứ phải đến lúc khó khăn, cứ phải đến lúc nguy nan, cứ phải đến lúc nước đến chân… Chừng nào còn giữ cách sống ấy, nếu đời sống không đẹp hơn, trùm lên đời tôi sẽ mãi là bi kịch. Đường phố trũng nên ngập nước như mặt sông, lội nước rất thú.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap