Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội. Có một lí do tôi không thích đi là tiền. Nhưng mà buồn… Ờ, thì cho buồn một tí.
Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội. Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được. Có thể nó chưa đủ để xoa dịu nỗi cô đơn khủng khiếp của những người gọi là cao thủ hiện sinh (thường là những tài năng lớn).
Chị hầu như lúc nào cũng dịu dàng với tôi, đứa trẻ 21 tuổi trong nhà. Ông anh họ thiu thiu ngủ bên trái. Có thể tạm gọi là giấc mơ đa tầng.
Nó tỏ ra xảo quyệt bằng cách tạo nên những dữ kiện rất thật, thật đến tận tiếng còi xe ngoài đường, thật đến cả cái mụn sau gáy, thật đến cả cách cư xử của những người quen. Về danh tiếng và giá trị. Từ nay thôi hẳn đá bóng.
Cả khi bạn ngủ, cả khi bạn chẳng nghĩ gì, nó vẫn tiếp tục trò chơi mà chả cần biết bạn biết hoặc tham gia hay không. Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa. (Tôi còn nhớ, hồi ấy, hôm sau, đến lớp, giờ sinh hoạt đầu tuần, cô giáo chủ nhiệm hỏi tôi trước lớp: Hôm qua em đi đâu để mẹ phải tìm? Em đi chơi điện tử ạ.
Bên trái là những ô cửa kính mà bên trong có những bàn ăn, người ăn và ánh đèn vàng ấm cúng. Và cũng là kẻ thù của những kẻ muốn duy trì chúng để trục lợi hoặc ngu si hưởng thái bình. Những tâm hồn đã chết, đó là một sự tội nghiệp.
Ngập ngừng vuốt ve sống mũi. Chụp xong lên chiếu đánh chén ngắm ngó người ngợm phố phường. Ba ngày sau, giờ này, tôi sẽ trở lại.
Một kẻ lạc loài vô cảm. Sản phẩm của sự thiếu cập nhật tri thức chính là sức ì của bộ não. Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô.
Khi mà bạn xa rời hết bạn bè, rời xa cái thủa đấm đá đùa chơi, mồ hôi còn ướt đầm quần áo trong suốt những tiết học. Một lần, tình cờ lướt qua gương trong trạng thái vô cảm, hắn nhận ra mình rất giống nàng. Hồi lễ mừng thọ ông bà nội, bạn được giao nhiệm vụ thay mặt các cháu phát biểu, bạn có hứa sẽ học tốt và nên người, không ăn bám nữa sau vài năm.
Đúng là con người đầu tiên xuất hiện không hề bị ràng buộc gì với cái xã hội chưa từng có. Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn. Cả phụ nữ nửa, cả trẻ em nữa.