Có thể chúng đem lại thêm sự hoang mang. Thôi nhé, cất ngay đi. Nhưng không hướng tới nó thì tôi lại thấy mình hèn hạ.
Có lẽ, những con lợn ấy vốn dĩ là sản phẩm của những con lợn khác. Trông anh cũng sáng sủa đấy chứ! Sống dần hoá ra cũng không đến nỗi quá nhát gái.
Nó muốn khám phá tôi. Những con người như vậy thúc đẩy cuộc sống đi lên một cách chân thực. Hơn nữa thì bọn tham nhũng cũng không phải thứ mạt hạng chỉ biết chửi bậy ngoài đường như anh ta, cô ta.
Bỏ quên cả kiệt tác nung nấu. Dẫu chưa diễn đạt được hết cái muốn diễn đạt. Khi bàn thắng được ghi, không có chai để ném.
Nhân cách chứa đựng không ít tố chất tài năng. Ở đây, bạn thấy bệnh tinh thần của bác còn nặng hơn của bạn. Hai đứa rẽ vào công viên ở đầu cầu chơi cầu trượt.
Còn những thiên tài thì phải chấp nhận đã là thiên tài thì phải sống và không được chết. Từ bé bạn đã khó chịu nhất với việc cứ bị sai đi mua thuốc lá mời khách trong khi lúc nào cũng bảo trẻ em đừng này đừng kia, cái này có hại, cái kia có hại. Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn.
Nhưng nói thế nào thì nói, thế giới này vẫn thừa mứa vật chất và cám dỗ để dụ dỗ loài người đừng tuyệt vọng (hẵng chưa cần tính đến tình yêu thương tồn tại tự nhiên). Tốt hơn là kể theo cách mà bạn đang. Và vì thế, nó mạnh hơn.
Ở đây lại có chút mâu thuẫn: Trong trạng thái vô nghĩa, khi người ta còn cảm thấy đồng điệu với kẻ khác (như một sự an ủi để khỏi cô độc quá) nghĩa là vẫn còn cảm giác của con người. Không còn đơn thuần là trò chơi đơn giản hay niềm tò mò thô kệch. Chiều cháu mới về, em bảo cháu nằm sấp xuống, hỏi tại sao đi đâu không xin phép.
Nước đôi thay, chắc đâu chúng ta đã tìm ra bản chất của sự phong phú để biết nó là gì. Đã ai thực sự đặt lòng tin vào bạn đâu. Đơn giản vì họ (tiềm ẩn) quá nhiều hoặc năng lực của họ quá lớn.
Càng trưởng thành thì bạn càng dung hòa được điều đó. Hắn biết giải pháp vượt qua chúng nhưng lại không tự vượt qua được. Nhưng đành phải nhả ra.