Lần đầu tiên bạn thấy bố hung dữ. Bác không rõ cháu đi đâu. Tay tiếp tục thả giấy vào.
Người bảo nghệ thuật là giản đơn. Tôi thì quen rồi, chắc ông anh thấy lạ lắm đây. Này thì… những giọt lệ bay trong lòng vắng-hoa sữa vỡ vương hương đăng đắng…
Cháu bác bảo: Thế thì để bác trai hút thì cháu được bỏ học í gì ạ. Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy. Hôm trước tôi khóc, hôm sau tôi đốt.
Hoặc các cậu bảo: Đằng ấy chả hiểu quái gì về hiện sinh cả, thế mà cũng nói. Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân. Tôi khóc vì tôi không coi thường thế hệ đi trước nhưng thất vọng vì họ.
Họ ngắm nhau hồi lâu. Có thể hắn câu được những con cá to để thả. Qua đó, với những tinh hoa của quá khứ cũng như hiện tại để lại, đào tạo, hun đúc, chọn lọc nên những tài năng kiệt xuất biết tận dụng chúng vì nhân loại.
- Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ. Rồi như lăn nhanh từ trên dốc xuống. Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi.
Chứ không phải hắn leo lên giời. Đó là giấc mơ của ta và ta chỉ chấp nhận giấc mơ ấy. Nhưng khi những người thân cũng tham gia vào dư luận, nếu không muốn gạt họ ra khỏi đầu, chỉ còn cách hứng chịu những oan khuất họ vô tình mang tới.
Ông sẽ được thoát li, thoát li khỏi những kẻ như tôi. Đúng vào lúc họ cần một niềm tin. Mỗi sáng, tôi tỉnh dậy khá sớm, lúc trời còn âm u, nhưng cứ nằm.
Lại là phá vỡ tất cả, bất chấp luân thường đạo lí mà chẳng bao giờ biết mơ. Bố tôi tốt, hy sinh cho gia đình nhưng có điểm giống ông nội tôi là gần như không bao giờ tâm sự với con cái, không bao giờ nói chuyện sinh lí sinh liếc. What I fell what I know never shine through what Ive known
Những phiến đá cũng thật êm, mời gọi ngả lưng. Tôi tụt quần và buộc khăn tắm vào. Ông có tài và ông xứng đáng được hưởng những thú vui dành cho ông.