Lắng nghe bằng đôi tai và thể hiện sự quan tâm bằng đôi mắt. Thích nhất là được nắm tay cha tung tăng xuống đại lộ Howard, rồi đến công viên Saratoga. Còn nếu có giọng nói không hay thì sao? Bạn sẽ không bao giờ tạo được một ấn tượng tốt ư? Không đúng! Edwin Newman và Red Barber đều là những phát thanh viên sáng chói dù họ không có chất giọng tốt.
Dù là người nổi tiếng, cũng đừng cho rằng mọi khán giả đều biết bạn. Những vết nhăn trên trán động đậy, đây là thói quen của ông khi có cảm xúc mạnh. Và cho dù hỏi với bất cứ ai thì bao giờ tôi cũng tạo ra một cuộc tranh luận vô cùng thú vị và gay cấn.
Tôi đã thành công khi trò chuyện với họ trong một không khí thoải mái. Bạn nói có nhanh quá không, hoặc có tẻ nhạt không, phong cách nói riêng của bạn như thế nào… Khách quan hơn cả là hãy nhờ người thân góp ý. Thế là tôi lọt xuống luôn.
Tôi chỉ thường khoanh tay trước ngực một cách thoải mái. Câu chuyện của người phụ nữ khiến không khí trầm lại. Nhưng tôi lại nhìn vấn đề theo một khía cạnh khác.
Đến giờ phút này, khi viết những dòng chữ sau cùng của cuốn sách, tôi lại có một niềm tin mạnh mẽ hơn cả lúc ban đầu. Tôi có thể khẳng định với bạn rằng, các ngôi sao cũng thích một cuộc trò chuyện bình thường như tôi với bạn mà thôi. Để hồi tưởng lại về lúc sinh thời của người quá cố.
Những nhà lãnh đạo, những nhân vật quyền lực trên thương trường hay trong lĩnh vực giải trí… thường có một điểm chung là không thích nghiêm trọng hóa vấn đề, dù nó có rắc rối hay không. Tôi không có câu hỏi nào dành cho anh cả. Bất cứ lúc nào không mở lời được hãy nhớ đến nhà triệu phú trẻ.
Đáng mến là khi đi xem bóng chày, ông luôn ngồi ở hàng ghế bình thường chứ không hiện diện ở những chỗ VIP, và chưa bao giờ người ta thấy ông bỏ về nửa chừng. Một người New York có cái nhún vai bình tĩnh trước nhiều mối nguy hiểm trong cuộc sống. Mỗi người đều có ý kiến riêng của họ.
Nói chuyện với ông chủ không thể giống như cách nói với anh bạn ngang hàng hay với cấp dưới của bạn. Nhưng vào buổi tối đến chương trình của tôi thì Jim lại xỉn quắc cần câu. Chúng ta cũng nên học hỏi Winston Churchill.
Và dù trò chuyện theo kiểu cổ điển hay hiện đại, bạn cũng phải biết nói như thế nào cho có duyên, cho vừa lòng đẹp ý. Lời khuyên của tôi là, khi nói chuyện với người khác phái bạn phải nhanh chóng biết về đối phương càng nhiều càng tốt. Chúng tôi phải tổ chức một bữa tiệc trọng đại vào tối Chủ Nhật này tại Fontainebleau.
Lúc bạn đang nói cũng phải biết lắng nghe chính bạn nữa. À! Anh không nên lấy tên là Larry Zeiger nữa. George trả lời: Mỗi ngày tôi hút 10 điếu xì-gà, uống hai ly rượu mỗi trưa và thêm hai ly nữa vào buổi tối.