Mỗi ngày từ 6 giờ chiều đến 10 giờ sáng - tức 16 giờ - thầy phải tìm cách luyện thân thể và trí óc, tâm hồn. Khi thử làm rồi mới thấy sự gắng sức đó không phải ít đâu vì cần hy sinh một chút. Bạn phung-phí thời giờ quí báu của bạn ra sao tuỳ ý, sự tiếp tế cũng không vì vậy mà ngưng lại.
Trên báo chúng ta thường thấy những bài bày cách sống với một số tiền nhất định, và những bài đó gây những cuộc tranh luận sôi nổi, chứng tỏ rằng người ta rất chú ý tới vấn đề. Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ. Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.
Sau khi đã suốt ngày gắng sức lo cơm, áo, tự nhiên óc ta muốn suy nghĩ. Hễ chưa gắng lắm cái gì để thoả mãn ý muốn đó thì lòng ta chưa yên. Nên phòng trước những điều bất ngờ.
Mỗi ngày từ 6 giờ chiều đến 10 giờ sáng - tức 16 giờ - thầy phải tìm cách luyện thân thể và trí óc, tâm hồn. Nếu một người đứng trên bờ hồ tắm và hỏi bạn: "Tôi phải bắt đầu nhảy ra sao đây?" thì chắc chắn bạn đáp: "Cứ nhảy đi, bình tĩnh mà nhảy". Nó đã là lòng bạn rung động và sẽ làm lòng bạn rung động.
Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi. Bây giờ chúng ta kiểm điểm lại xem mỗi ngày để dành thì giờ được bao nhiêu. tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ.
Bạn không thể nghiến răng khi đọc Anna Karerian (tiểu thuyết của văn hào Lev Tolstoi - Nga). Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy. Học không phải là để thông hiểu văn chương, biết nghệ thuật hoặc một môn học nào khác, mà là để tự biết mình.
Bỏ qua lời tôi là bỏ qua lời khuyên quý báu nhất đấy. Nhưng đã có người đạt được, nhờ nhận chân rằng không phải tìm cái vui cho thân thể hoặc tâm hồn mà phải luyện trí và bắt hành động phải hợp với nguyên tắc thì mới có hạnh phúc. Các triết gia đã giảng-nghĩa không gian mà không giảng nghĩa thời gian.
Thiên-tài cũng không được hưởng thêm, dù chỉ là một giờ mỗi ngày. Thế nhưng hàng ngày, vì nhiều lý do, có người đã để thời giờ trôi qua một cách dễ dãi, đã vô tình phung phí vốn liếng quí báu được tạo hoá ban cho ấy, tức chuỗi thời gian đã được định sẵn cho mỗi người, là 24 giờ trong một ngày. Tôi nhấn mạnh bao nhiêu vào điều đó cũng không phải là thừa.
Chắc là bạn muốn tin rằng hạnh phúc không sao đạt được. Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết. Mỗi ngày từ 6 giờ chiều đến 10 giờ sáng - tức 16 giờ - thầy phải tìm cách luyện thân thể và trí óc, tâm hồn.
Bỏ qua lời tôi là bỏ qua lời khuyên quý báu nhất đấy. Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình. Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn.