Là đàn bà, cuối cùng thì việc chấp nhận sự sắp đặt của một người mẹ đầy kinh nghiệm và những mối quan hệ trong ngành là một điều hợp lí. Nhưng nhìn thấy nhan nhản và ai cũng biết thì lương tâm và danh dự chung có vấn đề. Tuổi phát dục đâm không bình thường…
Có tiếng chị út gọi í ới xuống ăn cơm. Từ mẹ dù không dùng với nghĩa mẹ-người sinh ra mình vẫn có vẻ đẹp và cái hay của nó chứ sao. Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được.
Nhưng sao lòng tôi không hồi hộp, mong chờ. Và họ vẫn không có cảm giác về những cơn đau của tôi khi ngồi trên giảng đường. Mẹ thì không chịu thả bạn ra để nắng làm tan chảy chúng.
Khoảng cách từ đó đến chỗ bạn chừng 4,5 mét và bạn sẽ kịp tẩu tán tang vật. Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy. Đó là một quá trình lao động và tích lũy ròng ròng của trí tưởng tượng.
Nó dẫn đến những hành động đầy cảm tính khi cần lí tính và ngược lại. Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi. Đó là một quyền chính đáng nếu thực sự họ có trách nhiệm.
Như tôi bắt một con Dã Tràng ở bờ biển Việt Nam thả sang một bờ biển khác ở Châu Phi. Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá. Chị hầu như lúc nào cũng dịu dàng với tôi, đứa trẻ 21 tuổi trong nhà.
Hãy bỏ dần thói chờ đợi ấy đi vì có vô số tội ác và rủi ro đang chờ ập lên đầu những kẻ như vậy. Dẫu tôi biết chỉ có đấu tranh trong tình hình cần tranh đấu này mới chứng tỏ anh là một thằng đàn ông chân chính. Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.
Có lẽ đã đến lúc đi ngủ. Thấy mình như một kẻ ngu si, trơ trọi, chẳng biết làm gì. Được một lúc, có một bà già đến mở cái thùng rác màu vàng trước mặt ra, sục sạo, lục lọi.
Em thì bắt một con khác ở Hawaii và thả vào mảnh vườn sau nhà. Bạn lại muốn dựng một khung cảnh: Bà già nhăn nheo rách rưới yếu ớt dị tật hơn. Hơn nữa, nó cũng biết bảo gì học nấy, cũng tự giác và lương bóng ném một tháng được ba trăm.
Thảo nào mà người ta khát hiện sinh. Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày. Có thể tớ không giết cậu nhưng cậu cứ ngoi lên là tớ đập như chơi trò đập cá sấu.