Đó là một chủ nhật mùa thu năm 1944, Watsonvà phu nhân Jeannette đáp tàu đi Boston đểchuẩn bị công bố chiếc máy kỳ diệu. Vì sao Gerstner lại đặt tầm nhìn vào mức ưu tiên hạng bét điều mà theo lẽ thông thường người ta sẽ đặt ưu tiên hàng đầu? Đơn giản là ông làm khác. Ẩn ý của ông giờ đã sáng tỏ như quý vị có thể thấy, nếu gạt bỏ địa vị tổng giám đốc của ngay cả tôi đi thì tôi cũng là con người như các bạn thôi.
Vào thời đại của Tom, con trai kế nghiệp của Watson, các quy củ bề ngoài trong đó có trang phục đã được nới lỏng để IBM trở nên năng động hơn. Và trong một khoảnh khắc lịch sử, Microsoft đã lớn nhanh với tốc độ kinh hồn bằng chính sức mạnh quy mô khổng lồ của IBM. Watson hiểu rằng đến lúc phải ra đi.
Tòa báo gửi Drucker đến gặp Watson. Ket giải thích rằng sáng chế là một việc có khả năng tạo ra khuynh hướng của kinh doanh. Tom đề nghị hãy vay tiền từ ngài Morgan nhà tư bản tài chính nổi tiếng đến tận ngày nay.
Nếu lý thuyết nhị phân cho phép tính toán thì các ống chân không cho phép thực hiện điều đó một cách nhanh nhất. IBM lúc đó là công ty có số nợ nhiều nhất nước Mỹ, theo điều tra của Maney. Nhưng rõ ràng ông đã định nghĩa đúng về lợi ích thời gian của máy tính.
Bây giờ, bất thình lình, tôi có một công việc nhưng những gì tôi không có được thì cha tôi đã ở đó giữ tôi lại. Tất cả nhân viên được tuyển cho chiến tranh được giữ nguyên. Và Maney đã tìm thấy phát biểu của ông chủ IBM trên tờ Binghamton Press: Nền kinh tế Mỹ sẽ đứng vững mặc dù có sự sụp đổ của thị trường chứng khoán.
Đến lượt ông thì bị huýt sáo. Từ bỏ suy nghĩ bao biện kinh doanh trong tầm bao quát, chín tháng sau đó, Watson trở thành nhân viên chính thức của NCR ở Buf- falo. Trong khi đó, Gerstner lĩnh nhận một IBM lỗ nặng và nợ đầy vai.
Đại học này, cho đến tận ngày nay vẫn gắn liền với tên tuổi Phòng thí nghiệm Watson. 000 đôla để đào tạo anh ta, vậy thì tại sao tôi lại để công ty khác dùng mất kinh nghiệm của cậu ấy kia chứ? Và 80 năm qua, những câu chuyện phi thường vẫn được tập đoàn IBM viết tiếp như một loại thước đo về khả năng của con người.
chúng ta phải có 500 cái. Từ châu Âu trở về sau chuyến đi cùng cha và mẹ, mà ở đó Watson đã nhận Huân chương Hòa bình của Hitle, Tom đã gia nhập quân đội. Vả lại, khách hàng của IBM, cho đến tận hôm nay, phần lớn là các doanh nghiệp, ngân hàng, chính phủ chứkhông phải là những cá nhân mua lẻ.
Đó là: con người thì quan trọng hơn việc kiếm tiền, nhân viên cần giữ sức khỏe và tránh xa rượu cùng thuốc lá, nhân viên thì cần được ông chủ đối xử công bằng cùng nghiêm khắc, những người làm nghề bán hàng thì cần ăn mặc nghiêm chỉnh và tôn trọng khách hàng, công nghệ thì sinh ra khuynh hướng kinh doanh và là cách để dẫn đầu, dư luận và sự nổi tiếng cần được kiểm soát. Nó cần những giá trị chia sẻ mang tính chất chung cho con người rộng khắp. Người trợ lý Nichol thì nhớ lại, Watson đã gắt lên với các kỹ sư ở phòng thí nghiệm: Cái chổi quét của cái máy, các anh đã có 30 năm để nhìn thấy vậy mà vẫn chưa giải quyết.
Có thể thấy, công cuộc tiên phong của Watson trong máy tính đã diễn ra kịch tính, trễ tràng vàgấp gáp. Tác giả là nhà báo Edwin Black đã dày công chứng minh cho khuynh hướng thứ hai: Nếu trả lại, Dehomag mà IBM đầu tư một tỉ đôla tại Đức sẽ bị quốc hữu hóa. 000 đôla cho dự án thực nghiệm này của Harvard, thông qua Aiken.