Tôi không cãi lời ông, chỉ hỏi xem nhiệt độ trong xưởng là bao nhiêu. Tôi không cần phải mất công bán kiểu của tôi, mà chính ông tìm mua những kiểu tự ông đã đặt". Tôi muốn thành thực hỏi bạn hai chữ "mầu nhiệm" đó dùng có đúng không? Không - Không được đúng lắm, vì còn ở dưới sự thực xa.
Chị sửa soạn thật gọn gàng. Khi ông Amsel trở lại thăm nhà doanh nghiệp, ông vội nói ngay: - Thưa ông C, hôm nay tôi không lại để cậy ông mua hàng cho tôi đâu. Ông hội trưởng một nhà ngân hàng lớn ở Nữu Ước, sau khi nghe vài bài giảng của tôi, có tả rõ cách sửa mình của ông như sau này mà chính ông đã kiếm ra được từ lâu.
Họ ký một tấm chi phiếu một triệu đồng, hoặc viết một bức thư tiến dẫn ta với Hoàng đế Ba Tư rồi vinh hạnh đưa cho ta. Nhưng chúng tôi phải thú rằng điều đó khó thi hành lắm, khi xe cam nhông của ông tới vào cuối giờ làm việc buổi chiều, như ngày 10 tháng 11 vừa rồi. Ông ấy bảo xe hãng Mỗ cừ lắm.
Tôi sung sướng được ông cho biết ý kiến. "Nếu tôi dùng phương pháp của những người mướn phố khác, chắc chắn tôi đã thất bại như họ. ủa! Ông nói gì tới cái "lợi chung của chúng ta" đó? à! Tới bây giờ ông mới bắt đầu đặt ông vào quan điểm của tôi!.
Nó dẹp được những làn sóng thù nghịch bao vây ông, đang muốn nhận ông xuống và làm cho một số đông thợ theo ông. Có lắm lần bà đạp cửa vô thư viện của ông để chửi ông nữa. Ông thân ông làm thợ rèn và hồi nhỏ ông học ít lắm.
Hai ngàn năm trước Thiên Chúa giáng sinh, một ông vua Ai Cập nói nhỏ với con ông như vầy: "Phải khôn khéo biết ngoại giao, con như vậy đạt được mục đích dễ dàng hơn". Cho con chó chạy lại đàng xa kia đi, cho khuất mắt tôi. Hai sự đó không có chút liên lạc gì với nhau hết.
"Tỏ rằng ta có nhiều thiện cảm với những ý tưởng cùng ước vọng của họ". Mỗi buổi tối ở Nghị viện ra, ông vội về nhà để cho bà biết những tin tức hôm đó. Tôi đã chứng tỏ rằng ông ấy lầm.
Kinley hay một Lincoln. Bổn phận của ông quản lý khách sạn này là thâu cho được nhiều lợi. Thế mà đáng lẽ gây với ông ấy, tôi lại cám ơn ông! Tôi hứa với ông xóa nó đi vì "một người ngăn nắp như ông, tính toán mỗi một cuốn sổ tất là ít lẫn lộn hơn các viên kế toán của tôi phải tính toán sổ của cả ngàn khách hàng".
Công việc của hãng chúng tôi có từng mùa. Vì người ta khéo gợi lòng tự ái của nó. Hai sự đó không có chút liên lạc gì với nhau hết.
Nhưng tôi biết rằng xa vọng của ông đã đưa ông tới sự dùng đủ mọi cách để cản trở Đại tướng Burnside; như vậy ông đã làm hại lớn cho nước chúng ta và cho một người bạn cầm quân đáng trọng và đáng khen của ông. Một người trung bình được vui vẻ trong gia đình còn sướng gấp trăm một vị thiên tài phải sống cảnh cô độc. Một người suốt đời làm nghề quảng cáo tự cho mình là thần thánh trong nghệ thuật dẫn dụ người khác mà còn viết một bức thư vô lý như vậy, thì những ông thợ may, làm nệm, làm vườn ra sao nhỉ? Đây, một bức thư nữa của ông chủ sự một nhà ga lớn gởi cho ông Edward Vermylen, theo lớp học của tôi.